Hiếu – Câu chuyện cảm động về niềm đam mê âm nhạc của một học sinh khiếm thị

       Một câu chuyện cảm động, đầy hy vọng và truyền cảm hứng: Hiếu – một học sinh khiếm thị, đã vượt qua mọi khó khăn để đắm mình trong thế giới âm nhạc và trở thành niềm tự hào của thầy cô, bạn bè, và gia đình. Câu chuyện của Hiếu không chỉ là về khả năng âm nhạc đặc biệt mà còn là bài học về nghị lực sống, về việc không để khiếm khuyết cản trở những ước mơ.

Hiếu - niềm đam mê âm nhạc của cậu bé khiếm thị
Hiếu – niềm đam mê âm nhạc của cậu bé khiếm thị

 

Câu chuyện về Hiếu – Đam mê không giới hạn

Hiếu năm nay mới 17 tuổi, đang học âm nhạc tại Trường trẻ em khuyết tật tỉnh Quảng Trị, một cậu bé khiếm thị từ khi còn nhỏ. Dù không thể nhìn thấy ánh sáng, Hiếu lại sở hữu một khả năng đặc biệt: một niềm đam mê mãnh liệt với âm nhạc. Đặc biệt, Hiếu yêu thích đàn organ – một loại nhạc cụ không chỉ đòi hỏi kỹ thuật cao mà còn cần khả năng cảm thụ âm nhạc tinh tế.

Lần đầu tiên gặp Hiếu, tôi không thể không chú ý đến cậu bé ấy. Khi bạn cùng học đang làm quen với các nốt nhạc trên phím đàn guitar với bài luyện ngón mới, Hiếu ngồi tĩnh lặng, tay nhẹ nhàng lướt trên các phím đàn. Không có ánh sáng để hướng dẫn, nhưng Hiếu vẫn tìm ra đường đi cho riêng mình qua từng nốt nhạc. Mặc dù chưa có kinh nghiệm dạy học sinh khiếm thị, tôi cảm nhận được ở Hiếu một thứ gì đó rất đặc biệt – sự kiên trì và đam mê mà không phải học sinh nào cũng có.

Những buổi học âm nhạc đặc biệt

Hiếu học rất nhanh, không vì khó khăn mà ngừng lại. Cậu bé hiểu rằng âm nhạc không phải chỉ là những giai điệu được nhìn thấy, mà là cảm giác, là sự rung động từ trái tim. Đôi tay của Hiếu, dù không thể nhìn thấy những phím đàn, lại cảm nhận được độ cao thấp, độ mạnh nhẹ của từng nốt nhạc. Cậu bé đã tập luyện từ những bài tập cơ bản đến việc chơi từng bản nhạc một cách tự nhiên và đầy cảm xúc. Đặc biệt cậu bé rất thích lối hoà âm đúng, sáng tạo và đầy cảm hứng. Có lần Hiếu tâm sự rằng “nhiều lúc em nghe trên mạng hướng dẫn cách chơi 1 bài nào đó, nhưng họ đánh sai hợp âm, hoà âm của họ không hay. Khi nghe thầy đánh, đúng là con đường về cách chơi và lối hoà âm mà em chọn!”.

Không chỉ học lý thuyết, Hiếu còn đặc biệt chú trọng việc thực hành. Đối với một học sinh bình thường, việc học đàn organ là một thách thức không nhỏ, nhưng đối với Hiếu, mỗi bài học là một cuộc chinh phục mới. Cậu bé không bao giờ từ bỏ, dù có những lúc gặp khó khăn. Có nhiều lúc để các em nắm bắt được các loại hình tiết tấu, vậy là thầy và trò ngồi lại với nhau. Tôi bắt đầu dùng bút gõ lên bàn các loại hình tiết tấu từ đơn giản đến phức tạp, từ ngắn tới dài. Điều đặc biệt là Hiếu luôn là người gõ lại bài tập nhanh nhất, một sự cảm nhận và ghi nhớ mạnh mẽ.

https://youtu.be/s-1CzEHuQd4

Liên hoan đàn organ lần thứ X – Cơ hội cho Hiếu

Với tất cả niềm đam mê và sự nỗ lực, tôi đã quyết định cho Hiếu tham gia Liên hoan đàn organ lần thứ X – một sự kiện quan trọng mà Nhà Thiếu nhi tỉnh Quảng Trị đang chuẩn bị tổ chức vào cuối năm 2024 nhân ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12). Đây là cơ hội không chỉ để Hiếu thể hiện khả năng của mình mà còn là dịp để cậu bé giao lưu với các bạn học sinh bình thường. Tôi hy vọng Hiếu sẽ là nguồn cảm hứng cho tất cả các bạn học sinh trong trường, những người đang phải đối mặt với tự ti và mặc cảm về khiếm khuyết của mình.

Còn gì tuyệt vời hơn khi thấy Hiếu đứng trên sân khấu, đôi tay lướt trên các phím đàn, biểu diễn những bản nhạc đầy cảm xúc, chứng minh rằng: dù không có đôi mắt sáng, nhưng cậu bé vẫn có thể nhìn thấy thế giới âm nhạc bằng trái tim. Hiếu sẽ là tấm gương cho những bạn học sinh khác, rằng bất kể khiếm khuyết, điều quan trọng là niềm đam mê và sự cố gắng không ngừng nghỉ.

Một niềm tin mạnh mẽ vào âm nhạc và giáo dục

Âm nhạc không chỉ là để thưởng thức mà còn là công cụ giáo dục mạnh mẽ. Câu chuyện của Hiếu đã cho tôi thấy rằng, với tình yêu âm nhạc, bất kỳ rào cản nào cũng có thể vượt qua. Khi âm nhạc đi vào trái tim, không còn sự phân biệt về khiếm khuyết thể chất. Đối với Hiếu, âm nhạc là ngôn ngữ của niềm tin, của hy vọng, và là con đường dẫn cậu bé tới một tương lai đầy hứa hẹn.

Hiếu là minh chứng rõ ràng nhất cho việc giáo dục không chỉ là dạy chữ, mà là dạy cho các em biết cách sống, biết cách yêu thương, biết cách vượt qua khó khăn. Dù có khiếm khuyết, các em vẫn có thể vươn tới ước mơ của mình, nếu như có sự hỗ trợ, động viên và những cơ hội công bằng.

Hiếu và buổi học trên lớp với thầy
Hiếu và buổi học trên lớp với thầy

Tầm quan trọng của cơ hội và nghị lực

Liên hoan đàn organ lần thứ X sẽ là một dấu mốc quan trọng trong hành trình âm nhạc của Hiếu. Tôi tin rằng đây không chỉ là sân chơi để Hiếu thể hiện tài năng mà còn là một cơ hội để cậu bé giao lưu, học hỏi và vượt qua mặc cảm. Hiếu sẽ không chỉ tỏa sáng mà còn truyền cảm hứng cho rất nhiều bạn học sinh khác trong và ngoài trường.

Nhìn vào Hiếu, tôi không chỉ thấy một học sinh khiếm thị, mà là một người truyền cảm hứng mạnh mẽ về nghị lực, đam mê và sự kiên trì. Câu chuyện của Hiếu sẽ mãi là động lực để tôi tiếp tục công việc của mình, giúp đỡ những học sinh khiếm khuyết có thể phát triển hết khả năng của mình, và quan trọng nhất, giúp họ tin tưởng vào chính mình.

Với mỗi nốt nhạc mà Hiếu chơi, tôi cảm nhận được sức mạnh của âm nhạc – không chỉ làm thay đổi cuộc sống của học sinh khiếm thị, mà còn giúp thay đổi cách nhìn nhận của xã hội đối với những con người đặc biệt như Hiếu.

Viết một bình luận